Trái đất ba phần tư nước mắt

-

*

CÓ ĐÔI LỜI “NGỚ NGẨN” XIN THƯA VỚI NHÀ THƠ “THẦN ĐỒNG”

Tác giả: è Văn Lý

Thưa nhà thơ “Thần đồng” è Đăng Khoa trong bài vài nét nghĩ về thơ in trên tạp chí sông lam số 84 trong năm 2007 có đoạn tôi sẽ viết:“Xuân Diệu ông hoàng thi ca của nạm kỷ 20, viết rất thành công những câu thơ đậm chất á Đông như trên đang dẫn.

Bạn đang xem: Trái đất ba phần tư nước mắt

Và cũng đều có những câu thơ có một ít, một ít thôi cái: tuyệt hảo và mãnh liệt, điều đặc thù của thơ phương Tây. Trong những câu thơ ấy dòng chất Tây đoàn kết được với chất á đông.“Yêu là chết ở trong tâm địa một ít/ do mấy lúc yêu mà cứng cáp được yêu”Hay:“Trái đất cha phần bốn nước mắt/ Trôi như giọt lệ thân không trung”Tới trên đây xin lỗi bạn đọc chất nhận được tôi được nói ra phía bên ngoài đề một ít nhân dẫn nhì câu thơ: “Trái đất cha phần tư nước mắt/ Trôi như giọt lệ giữa không trung”.Hai câu thơ ấy có fan bảo là vì Huy Cận mang lại Xuân Diệu. Nếu như biết cụ sao bạn biết không nói từ thời gian Xuân Diệu còn sống đi. Lại chờ lúc bạn ta đã bị tiêu diệt lâu rồi bắt đầu dám nói, thiệt là không sáng tỏ chút nào. Còn từ trôi giỏi hơn, tuyệt từ đi hay hơn: “Đi như giọt lệ giữa không trung” (ở phía trên tôi chỉ số lượng giới hạn trong khía cạnh hay, hay không hay chứ không cần muốn tranh cãi có đúng hay không đúng bạn dạng gốc). Trái đất (loài người) đau khổ quá, gian khổ tới nấc “… tía phần tư (là nước mắt” rồi, đang trở thành giọt lệ rồi. Hãy làm cho giọt lệ trôi để bộc lộ đúng sự đau khổ gần như không tự chủ được, chứ chớ bắt giọt lệ đi. Đừng bắt giọt lệ phải tất cả chân dù là đôi chân trừu tượng”.Một năm đang trôi đi, bỗng bây giờ bạn tôi mang đến cho tôi bài viết của công ty thơ è cổ Đăng Khoa lưu ở bên trên mạng anh viết bao gồm đoạn (gọi là “anh” là theo nghĩa thanh lịch của những người cùng cầm cây bút chứ Khoa còn kém tuổi tôi):“Trong nền thi ca nhân loại, trường hợp xét về mặt toàn diện nhà thơ Xuân Diệu của chúng ta chỉ ở 1 vị trí khiêm nhường, nếu đặt ông lân cận Lý Bạch, Đỗ Phủ, Rtagor, Nguyễn Du, A Puskin, Uýt man… v.v… dẫu vậy nếu mỗi thi sĩ chỉ được chọn ra hai câu thơ còn chỉ hai câu thơ thôi, thì tôi ngờ rằng, chắc rằng tất cả những bậc nhân kiệt kia đều đề xuất ngả nón trước Xuân Diệu (mà theo trần Đăng Khoa nói new biết là của Huy Cận. Nếu như thật vậy thì… Xuân Diệu ông nghĩ về gì? Ông tất cả xấu hổ không? – è Văn Lý). Hồn vía của nhị câu thơ rất tuyệt vời ấy phía trong một chữ. Đó là chữ “Đi”. Còn giả dụ cứ bóc bạch ra thì câu thơ “trái đất bố phần tư nước mắt” chỉ cần chuyện thực tiễn đời sinh sống được nâng cao. Vì ai ai cũng biết, trái khu đất của bọn họ ba phần tứ là nước biển. Nước biển khơi lại mặn, dễ gợi mang đến nước mắt. Nhưng kể từ đấy Xuân Diệu thấy được trái đất “đi” như một giọt lệ thì giỏi thật. Nó hay ở bao gồm chữ “đi” này. “Đi” là ở thế chủ động. Và nên “đi” bắt đầu thành một sinh linh, mới ra một thân phận vậy mà có nhà phê bình khi tranh cãi với tôi về câu thơ này, lại kiến nghị đổi chữ “đi” thành chữ “trôi”. Trôi thì thành nước thiệt mất rồi, trái đất biến thành vô cảm như dòng nước vô tri, câu thơ tiện lợi và lười nhác. Vả lại, trường hợp cứ so sánh theo lối bắt bẻ, chẻ hoe ra (hay cần gọi là tinh tế và sắc sảo và đúng chuẩn – TVL) như dòng ông phê bình ấy thì giọt lệ cũng chẳng thể trôi được. Nó rất có thể “rơi” hoặc bay được trong không trung, chứ làm cho sao hoàn toàn có thể “trôi”. Trôi phải bao gồm dòng (thế mà có không ít người nói trái đất đang trôi trong ko trung hoặc không gian chắc họ đa số là số đông người… ngớ ngẩn? – TVL). Một giọt lệ làm cho sao hoàn toàn có thể trôi được như một dòng nước và làm việc trong nước (tán ra bên ngoài mất rồi – TVL). Thật bi thương cười.

Xem thêm: Nơi Bán Bộ Chế Hòa Khí Xe Máy Bao Nhiêu Tiền ? Giá Bộ Chế Hòa Khí Xe Máy Bao Nhiêu Tiền

Chữa cụ là lẩn thẩn (Trần Văn Lý dấn mạnh) và làm cho hỏng mất cả câu thơ”.Thưa công ty thơ è cổ Đăng Khoa tôi nghĩ đang là câu thơ hay, và lại hay vào nhiều loại “tuyệt vời” nữa chứ thì mỗi từ trong câu đều đề xuất làm một chức năng của thiết yếu nó mà hầu hết từ khác trong câu bắt buộc làm cầm được hình như nó còn hỗ trợ cho phần lớn từ không giống trong câu. Thế mà “hồn vía của hai câu thơ tuyệt đối hoàn hảo ấy nằm trọn trong một chữ chính là chữ “đi”… cụ còn chữ không giống thì sao? vậy nên thường cả à? thậm chí là là quá cả à? Điều này bên thơ nai lưng Đăng Khoa đang khẳng định: “… Còn ví như cứ bóc tách bạch ra thì câu thơ “Trái đất cha phần tư nước mắt” chỉ là thực tế đời sống được nâng cao”. Núm là nhì câu thơ vào loại tuyệt vời nhất nếu bóc tách ra khỏi từ “đi” thì chỉ nên câu thơ thường? kỳ lạ quá, lạ quá!!!Thưa công ty thơ trằn Đăng Khoa! vào thơ rất thỉnh thoảng các bên thơ tả dòng thực nhằm nói lên mẫu ảo. “Trái đất tía phần tứ là nước biển” ai chả biết! dẫu vậy Xuân Diệu nói là… nước mắt “Trái đất cha phần tứ nước mắt” trái khu đất biết khóc… biết buồn… trái đất tất cả tâm hồn… trái đất biết đau khổ. Tức là trái đất là 1 trong sinh linh rồi… chưa hẳn đợi tới từ “đi” nó mới là 1 sinh linh bên thơ trần Đăng Khoa ạ! tức là câu thơ “trái đất bố phần bốn nước mắt” trường đoản cú nó đã là một trong câu thơ tuyệt rồi nó có nhiệm vụ của chính nó, không phải nhờ hoặc dựa vào hoàn toàn vào từ “đi” như đơn vị thơ nai lưng Đăng Khoa nói nó bắt đầu hay đâu!Thưa đơn vị thơ è cổ Đăng Khoa bao gồm một nhà thơ khét tiếng của nước ta đã viết câu thơ cùng với ý: “Rằng đời mười thì chín chẳng vui”. Cuộc sống của mỗi nhỏ người cũng như vậy “Buồn đau là chính mỉm mỉm cười mấy khi”. Trông ra thế giới loài bạn nào chiến tranh liên miên, nào thất học ngây ngô dốt, như thế nào đói khát dịch bệnh, như thế nào sóng thần rượu cồn đất, còn bao thứ nguy nan khác nữa vẫn rình rập kể làm thế nào để cho hết. Tuy nói “Trái đất…” nhưng mà nghĩa phía bên trong là để chỉ loại người, chỉ sự đau đớn của chủng loại người: “Trái đất tía phần bốn nước mắt”. Loại người khổ sở tới nút ấy, đến mức “… tía phần tứ (là) nước mắt” rồi! Đau khổ đến tầm tưởng như ko tự công ty được, tưởng như có lúc để mang đến nó tự trôi “trôi như giọt lệ thân không trung”. Trước khi nhận xét một câu thơ, một bài thơ tôi thiết nghĩ phải mày mò về nó để hiểu câu thơ ấy, bài bác thơ ấy rồi hãy phán đừng tất cả vội đá quý phán bừa nhằm kéo phần yêu cầu về mình. Tín đồ đời rất có thể nói: nhì hàng nước đôi mắt chảy… nhị hàng nước đôi mắt rơi… phần nhiều giọt nước đôi mắt trôi trên hai đụn má… là chuyện thường xuyên tình đơn vị thơ trần Đăng Khoa chưa lúc nào nghe thấy chăng? Còn nữa rất nhiều người trong những số ấy có những nhà khoa học thường nói: trái đất trôi trong ko trung… trôi trong không gian, thế gồm ai biện hộ lại chúng ta rằng “làm gì bao gồm dòng mà trôi” không? lúc đó có cho người nói các từ: “trái đất trôi” là dại dột không?Thưa nhà thơ nai lưng Đăng Khoa thỉnh thoảng vì có các cách hiểu khác biệt về một câu thơ nào kia hoặc về một bài bác thơ làm sao đó, thậm chí là về một từ vào một bài xích thơ nào kia thì người ta bắt đầu mang ra “trao đổi” với nhau còn nếu như không thì có ra làm cho gì? trong những lúc “trao đổi” những người dân sống có văn hóa thường là tôn trọng lẫn nhau chứ không ai có văn hóa lại mạt gần cạnh người hiệp thương với mình là ngớ ngẩn. Nhỡ phương pháp hiểu của bạn ấy là đúng còn mình là không đúng thì sao? thiết nghĩ công ty thơ è cổ Đăng Khoa fan đang giữ trách nhiệm của hội công ty văn vn nên để cho “… người ta trông vào”!Tôi còn nhớ sách có khắc ghi câu chuyện về đức (thánh) Khổng Tử, một hôm ông nói với những người dân học trò của bản thân mình rằng: “trong bố người đi trên phố kia ắt gồm một tín đồ là thầy ta”. Tôi hiểu ý của lời nói đó như sau: Trong tía người đi trên phố kia ta vẫn học được một điều nào đó ở một tín đồ trong họ. Đức (thánh) Khổng Tử mà còn khiêm tốn thế đấy. Trằn Đăng Khoa công ty thơ suy nghĩ sao? hay đã là thiên tài rồi thì… ko cần…? tuy nhiên khổ một nỗi tôi hình như như cậu bé nhà thơ thần đồng nai lưng Đăng Khoa đã về hưu từ thời điểm năm 11 tuổi rồi cơ mà.Còn vấn đề hai câu thơ:“Trái đất tía phần tứ nước mắtTrôi như giọt lệ giữa không trung”mà đơn vị thơ nai lưng Đăng Khoa nói là của nhà thơ Huy Cận mang lại nhà thơ Xuân Diệu giả dụ đòi dẫn chứng về điều này thì nhì ông đã bị tiêu diệt lâu rồi còn minh với chứng gì nữa, nói núm thì biết thế. Bởi không “… thì cũng vâng lời rằng không” chứ biết có tác dụng sao? Còn đứng ở góc nhìn về thơ mà lại xét thì mẫu tạng thơ của Huy Cận “Tai nương giọt nước mái nhà/Nghe trời nằng nặng, nghe ta bi hùng buồn” Xuân Diệu cũng có thể có “đã nghe rét mướt luồn trong gió/ đã vắng người sang đông đảo chuyến đò” nhưng dường như Xuân Diệu còn có những loại (ngông ngạo) cơ mà Huy Cận không thể có được không thể vươn tới được “Ta là bé chim tới từ núi lạ ngứa cổ hót chơi” tốt “Ta là một là riêng rẽ là đồ vật nhất”. Chỉ có bạn viết nổi phần đa câu thơ ấy bắt đầu viết nổi nhì câu “Thế giới tía phần tứ nước mắt/Trôi như giọt lệ giữa không trung” chứ Huy Cận tất cả giọng điệu thơ ấy lúc nào đâu?Xin nói một điều nữa: bên thơ è Đăng Khoa tất cả viết nghỉ ngơi cuối bài viết rằng biết Huy Cận cho Xuân Diệu hai câu thơ tức là “… biết thêm một vẻ đẹp mắt nữa giữa hai thi sĩ lớn. Xuân Diệu và Huy Cận”. Vậy tôi xin nêu một ví dụ bài xích thơ “Hạt gạo buôn bản ta” giả sử vì anh nai lưng Nhuận Minh mang đến Trần Đăng Khoa thì liệu công ty thơ nai lưng Đăng Khoa có thấy tình bạn bè ruột thịt đẹp hơn tý như thế nào không? trong những lúc đó ai ai cũng biết rằng điều xỉ nhục bự nhất đối với một bên thơ là đem thơ của fan khác rồi cam kết tên mình vào (Kể cả khi người ấy đồng ý). Nếu Xuân Diệu nhưng sống lại thì liệu ông có chịu được nổi nỗi nhục này không? nỗi nhục ấy lại là vì người gọi ông là thày đưa về đấy ông ạ! bạn học trò kia vừa mệnh danh hai câu thơ của thày là xuất xắc vời, hoàn hảo tới mức nhất quả đât (hơn cả Lý Bạch, Đỗ Phủ, Nguyễn Du…) với liền tiếp đến nó lại nói: cơ mà thơ ấy không phải của thày mà vị thày đi hành khất của fan khác. Cầm thì gồm khác gì nó bảo thày vẫn đi ăn cắp thơ của fan khác đâu? buồn thay! thật bi thảm thay cho loại sự đời! Thật bi thiết thay cho mẫu tình đời! Đến bây chừ tôi bắt đầu hiểu tại sao Trần Đăng Khoa vẫn vẽ chân dung của Xuân Diệu méo mó mang đến vậy vào cuốn “Chân dung với đối thoại” vẽ một phương pháp có chú ý chứ đâu phải chỉ vô tình!Trước lúc kết thúc nội dung bài viết này xin có thể chấp nhận được tôi được nói thêm một ý sau cùng nữa là trong khúc văn của nhà thơ è Đăng Khoa viết nhưng mà tôi vẫn dẫn ngơi nghỉ trên gồm câu: “… gồm nhà phê bình khi tranh cãi với tôi về câu thơ này, lại ý kiến đề nghị (TVL – nhận mạnh) thay đổi chữ đi thành chữ trôi”!Tôi vẫn biết trằn Đăng Khoa đang có tác dụng quan nón mão cân đai chỉnh tề. Vậy thì Khoa hãy cứ xử lý những các bước của quan tiền đi. Hay Khoa đang là “thần đồng” rồi thì Khoa hãy viết thêm nhiều bài bác hay nữa đi để fan đời ngợi ca! Chứ Khoa làm gì có quyền “quyết định” trị một câu thơ của fan khác. Tất cả Khoa tất cả là “Trời” đi nữa thì vẫn vậy nhưng thôi! Câu thơ: “ Trái đất bố phần tư nước mắt/ Trôi như giọt lệ thân không trung” là của Xuân Diệu thì chỉ bao gồm Xuân Diệu mới tất cả quyền chữa trị mà thôi, chính vì vậy có đề nghị… tôi chỉ kiến nghị với Xuân Diệu. Chứ Khoa có quyền quái gì khi ấy mà tôi phải đề xuất với Khoa. Khoa đề xuất hiểu điều ấy nhé!Còn như tôi vẫn nói ở phần trên với ý trong nhị từ đi và trôi tôi cho là từ Trôi giỏi hơn thơ hơn chứ bao gồm cả tôi tuyệt ai đi nữa cũng không tồn tại quyền đưa ra quyết định chữa thơ của người khác khi nhưng mà không được sự đồng ý của tác giả ấy!