Thiên thần bóng tối: black angel

-
 Chap 1.1: Mưa máu.

Bạn đang xem: Thiên thần bóng tối: black angel

Gió nhẹ nhàng cất cánh dọc dãy hành lang dài của trường trung học  Mystic- ngôi trường quý tộc nằm biệt lập trên một ngọn đồi. Không khí trang nghiêm vốn có ở đây khiến nó càng trở nên đặc biệt. Ai mới bước vào đây cũng cảm thấy rờn rợn tựa như chính mình đang bị lạc lõng vào một nơi không có bóng người vậy.

Ngôi trường này chỉ có vỏn vẹn 520 học sinh theo học. Diện tích rộng lớn của nó đã làm mang lại không ít người đi lạc, thậm chí là... Mất tích.


Hiện tại đang là giờ giải lao, ngôi trường này mới trở nên ồn ào náo nhiệt được một lúc.

Đột nhiên không gian lặng ắng trở lại, mọi ánh nhìn đổ dồn về phía người nhỏ gái đang rảo bước trên hành lang, đôi mắt nâu lạnh tanh của cô nhìn về phía trước. Đôi giày của cô gái nện xuống sàn vang lên những tiếng lộp cộp theo mỗi bước đi.

“ Hell angel”- Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, mắt vẫn hướng về người bé gái đẹp như thiên thần đang đi lướt qua.

“ Cô ta trông rất đẹp, nhưng lại có một ánh nhìn sắc như dao vậy!“ Hell Angel” là biệt danh mà mọi người đặt mang lại Kaori, khuôn mặt như thiên thần nhưng luôn lạnh lùng bí ẩn. Kaori không bao giờ bắt chuyện với một ai, cô luôn muốn ở một mình, đọc sách. Sở dĩ cô phải làm vậy, là vì cô sợ… cô sợ nếu ai đó có dính líu tới mình, thì bọn quỷ sẽ mò đến và bắt họ đi.

“Thiên sứ ơii!”-Kaori quay lại, cô thấy Hikari lao đến, rồi cô nàng ôm lấy cổ cô và cười khúc khích - “ Sao lại đi một mình rồi? Quên nhỏ bạn thân này rồi sao?”

“ Không phải”- Kaori nhẹ nhàng đẩy Hikari ra- “ Tớ chỉ về lớp thôi mà”

Hikari nói chuyện không ngừng với Kaori mang đến tới khi về đến lớp. Dọc hai bên hành lang, những nhỏ mắt tò mò, dè chừng vẫn để ý đến nhị người.

Xem thêm: Xem Phim Trò Chơi Vương Quyền Phần 2, Phim Trò Chơi Vương Quyền Phần 2 Thuyết Minh

Riiing…..

Tiếng chuông vang lên, báo hiệu giờ học đã đến.

Kaori ngồi vào chỗ, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Mây đen đang kéo đến, báo hiệu một cơn mưa dẻo dẳng. Rồi ánh mắt cô hướng về một cõi xa xăm vô định nào đó ở ngoài kia.

Đêm nay sẽ khá khắc nghiệt đây”- Cô nghĩ tới trận đi săn tối nay của mình chắc chắn sẽ vô cùng ướt át, khó chịu.

Một hạt, nhị hạt…. Mưa bắt đầu rơi.

Kaori tảo đầu về phía Hikari, ánh mắt cô đầy suy ngẫm. Cô ấy bắt chuyện với cô trong lúc cô cố xa lánh mọi người. Mặc dù Kaori đã khuyên Hikari tránh xa mình, nhưng cô ấy nhất định không chịu.

“ Tớ không sợ Quỷ. Kaori, chí ít thì cậu cũng phải có một người băng bó vết thương mang đến mỗi khi cậu đi săn về chứ?”- Hiakri đã trả lời một cách vô tư như thế lúc Kaori nói thật mọi chuyện.

Kể từ đó, Kaori biết mình không thể rời mắt khỏi cô bạn thân và ngôi trường mình đang học. Cô làm một rào cản vô hình để quỷ không thể đi qua, Hikari được cô tặng đến một sợi dây chuyền bảo vệ khỏi bọn chúng. Mặc dù biết chúng sẽ phá tan nhị cái màng bảo vệ ấy bất cứ lúc nào, nhưng cầm chân được tới đâu giỏi tới đó, cô không thể để người vô tội mắc vào…