Tả mẹ khi em bị ốm
Hướng dẫn viết bài bác tập có tác dụng văn số 6, tả người bà bầu của em dịp em đau ốm, tả người thân trong gia đình yêu và gần cận nhất cùng với mình. Tuyển chọn những bài bác văn mẫu lớp 6 tả mẹ hay nhất cho các em học sinh tham khảo
1. Đề bài2. Dàn ý bài bác văn tả bà mẹ khi em ốm2.1. 1. Mở bài: giơi thiệu bà mẹ em lúc chăm sóc em lúc bị ốm2.2. 2. Thân bài: tả mẹ âu yếm em lúc bị ốm2.3. 3. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về người mẹ khi chăm sóc em bị 3. Bài mẫu 14. Bài bác mẫu 25. Bài mẫu 3
Đề bàiHãy tả người bà bầu của em lúc em đau ốm.
2. Thân bài: tả mẹ chăm lo em khi bị ốm* Tả tầm dáng mẹ thời gian em bị ốmMẹ rất lo ngại và hoảng hốtKhi em lên cơn sốt mẹ em chạy đôn chạy đáoMẹ chạy đôn chạy đáo để mua thuốc, nấu ăn cháo đến em* Tả hành động của người mẹ lúc em bị ốmMẹ nấu cháo với bón đến em ănMẹ mua thuốc cho emMẹ lau bạn cho em mọi khi em bị sốtMẹ nhìn em trìu mếnMẹ xin cô mang lại em ngủ họcMẹ chạy tất bật, bà bầu vừa chăm sóc em vừa nên làm việcMẹ khôn cùng mệt tuy nhiên vẫn không than vãnMẹ luôn luôn luôn quan cạnh bên em3. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về mẹ khi chăm sóc em bị ốmNhìn thấy người mẹ chăm soc em ần cần và chu đáo, em khôn cùng thương mẹ. Em sẽ cố gắng khỏi căn bệnh để bà bầu em không thể phải mệt mỏi nhọc.Sau khi tìm hiểu thêm phần dàn ý bài bác văn tả mẹ khi em bị ốm, em vẫn tự làm bài bác văn giả dụ thấy các thông tin phía bên trên là đủ. Còn nếu như không thì em rất có thể tham khảo các bài văn tả người bà bầu khi em bị nhỏ dưới đây của chúng ta học sinh lớp 5, 6, 7 trên toàn quốc.
Cơn sốt quái quỷ ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà tuỳ thuộc lại rét mướt cóng. Cái không khí lạnh như từ vào xương tuỷ toả ra khiến cho em run nuốm cập: "Mẹ ơi! con rét lắm! bà mẹ đắp chăn mang lại con! ". Mẹ ghì chặt em vào lòng, an ủi: "Mẹ biết rồi! nhỏ cảm giá đấy mà! Cứ bình thản nhé! mẹ sẽ đuổi hit đi ngay! ".Mẹ để em nằm ở ngắn rồi đi lấy thuốc. Viên dung dịch hạ sốt sủi bọt tan rất cấp tốc trong cốc nước. Người mẹ khẽ nâng đầu em lên, ghé cốc vào miệng em, dỗ dành: "Ngoan nào! nhỏ cô' uống một hơi mang lại hết, kế tiếp ngủ một giấc, tỉnh dậy là khoẻ thôi! ".Vâng lời mẹ, em uống dung dịch rồi cố gắng nhắm đôi mắt nhưng lao động trí óc cứ căng lên, tức giận vô cùng. Người mẹ dấp nước đuối vào dòng khăn bông, đắp lên trán em. Mẹ nhẹ nhàng xoa dầu nóng lên vào lưng, vào ngực, vào hai bàn chân, bàn tay em. Tiếng xuýt xoa nho nhỏ tuổi của chị em cứ văng vẳng bên tai em trong giấc mộng chập chờn:"Khổ thân nhỏ tôi! sốt cầm cố này thì làm thế nào ngày mai đi học được! ". Từ nhiên, nước đôi mắt ứa trên ngươi em cay xót. Bà bầu ơi! con thương bà mẹ biết chừng nào! Em vòng tay ôm ngang sống lưng mẹ rồi thiếp đi dịp nào ko biết...
Ò ó o o...! Chú con gà trống sẽ cất báo cáo gáy giòn giã, báo cáo một ngày mới bắt đầu. Em mở mắt nhìn quanh tìm mẹ mà không thấy chị em đâu. Còn chưa kịp gọi thì em sẽ nghe giờ guốc và giọng nói rất gần gũi của mẹ: "Dung dậy rồi đấy ư? bà mẹ nấu cháo trị sốt cho con rồi đấy! Đánh răng ngừng con nạp năng lượng hết chén bát cháo hành này, người mẹ sẽ cho nhỏ uống thuốc. Đến trưa nếu hết sốt, mẹ sẽ đưa bé đi học. Nếu còn yếu hèn thì bà bầu viết đối chọi xin phép cô cho con nghỉ hôm nay".Nhìn quầng thâm quanh đối mắt mẹ, em biết suốt đêm qua chị em thức để coi ngó cho em. Hit đã lui, dẫu đầu còn váng vất tuy nhiên em cảm giác đỡ hơn nhiều. Trái là đôi bàn tay mẹ như có phép màu. Mẹ là láng mát che chắn cho bé suốt cả cuộc đời. Công ơn của mẹ đối với con sâu nặng trĩu biết chừng nào! con mong sau này lớn lên sẽ đáp đền công ơn trời đại dương ấy.
Tôi là đứa trẻ ko hay ốm yếu. Do được quá hưởng sức khỏe của phụ vương mà tôi chủ quan lắm. Hôm đó đi học, người mẹ dặn tôi mang áo mưa theo vì chưng đài đang dự báo. Nhưng bởi thấy trời nắng to yêu cầu tôi không sở hữu theo nữa. Cầm cố rồi chiều về, mây đen chỗ nào ùn ùn kéo tới, vần vũ khắp thai trời. Cơn mưa đến thật mau. Mưa, mưa xối xả. Mưa ào ào như buông bỏ nước…Không có áo tơi mà trời cũng sắp tối, tôi nhằm đầu è ù chạy về nhà. Về đến nơi tôi ướt như chuột lột. Người mẹ nhìn tôi đầy lo lắng.Đêm hôm đó, tôi bắt đầu bị sốt. ánh sáng tăng cao, đầu óc choáng váng. Tôi say đắm bất tỉnh. Cha mẹ tôi lo lắng, hối hả tìm biện pháp hạ nhiệt. Nằm trên giường, tôi nghe thấy từng bước đi của mẹ, bóng bà bầu chạy đổ nghiêng bên trên tường, thoắt bắt gặp thoắt đổi thay mất. Mẹ ngồi bên tôi, bàn tay ấm áp xoa dịu trên lưng, chăm lo vuốt tóc rồi má tôi. Mẫu trán lạnh bừng được bà bầu chườm bởi chiếc khăn lạnh. Chốc chốc, bà bầu lại lật khăn rồi để nhẹ lên trán. Tôi liên miên trong giấc ngủ nhưng dường như vẫn chú ý thấy đôi mắt mẹ quan sát tôi. Đôi mắt bà mẹ nhìn trìu mến, xót thương, lung linh những giọt nước. Từng nhịp thở thổn thức, tôi cảm thấy được sự băn khoăn lo lắng trong lòng mẹ. Mỗi lúc tôi trở mình chị em lại nhè vơi vỗ về, kéo chăn lên đắp mang đến tôi. Thỉnh thoảng, mẹ lại sờ trán. Thấy ánh sáng giảm, bà mẹ cũng hơi yên lòng…Cứ thế, bà mẹ ngồi tôi suốt đêm, không ngủ.Sáng hôm sau, trời vẫn tạnh mưa tự bao giờ. Mấy chú chim chào mào hót líu lo tiếp nhận ngày mới. Phần đông tia nắng đầu tiên lách bản thân qua khe cửa ra vào phòng, đến bên giường góp tôi thức giấc giấc. Do có mẹ ngồi bên yêu cầu tôi vững trọng điểm mà ngủ vô cùng ngon lành. Tôi cựa mình, thấy trong tín đồ đã khá hơn ngày qua rất nhiều. Vừa tỉnh giấc dậy việc thứ nhất là tôi gửi mắt search mẹ. Sao không thấy chị em đâu cả. Tôi nôn nóng ngồi dậy. Ôi, mẹ! người mẹ yêu thương của tôi. Chắc bởi vì đã quá mệt nhọc nên bà bầu nằm ngủ thiếp mặt tôi. Bây giờ nhìn mẹ, tôi chỉ thấy thật tội nghiệp và thương bà mẹ biết bao. Mái đầu dài, đen mượt ngoài ra xơ xác. Đôi đôi mắt thâm quầng lại vì thức khuya. Phía đuôi đôi mắt đã lộ diện những nếp nhăn, tín hiệu của sự phá hủy của thời gian. Nhất là đôi tay mẹ. Trước đây, đó là một trong bàn tay mềm mại, trắng trẻo tuy vậy giờ đây, sự vất vả đã tạo cho bàn tay mẹ ốm guộc, thô ráp và bao gồm vết chai. Điều ai ai cũng thấy này tại sao hôm nay tôi mới để ý. Tôi thật là 1 đứa bé vô tâm, bất hiếu. Tôi hiển nhiên dìm tình yêu thương của bà bầu nhưng ích kỉ chỉ nghĩ cho phiên bản thân. Chị em đã bắt đầu già đi nhưng mà tôi không hề hay biết. Và hình như qua một tối thức white cũng khiến cho mẹ tôi già đi nhiều.Đang xem xét miên man thì chợt tía tôi xuất hiện phòng bước vào. Tía mỉm cười chào tôi ngày mới. Vừa lúc bà mẹ cũng choàng tỉnh giấc dậy. Thấy tôi, bà mẹ vội tiến thưởng đặt tay lên trán, quan sát tôi một lượt vẻ khía cạnh lo lắng, căng thẳng. Hai bố con tôi nhìn người mẹ rồi chú ý nhau cười. Thời gian đó người mẹ mới thấy vơi nhõm trong lòng. Nhưng thú vui của mẹ thật mệt mỏi mỏi. Không để ý tới bản thân, bà mẹ lại chạy tức thì xuống bên nấu cháo đến tôi. Chén cháo lạnh của mẹ là liều thuốc khôn xiết hiệu nghiệm, chưa phải liều thuốc bình thường mà là liều thuốc tình mến yêu. Nó giúp tôi không còn sốt cùng còn chưa dừng lại ở đó nó góp tôi nhận biết bao điều, phát âm thêm về lòng mẹ. Lòng người mẹ thật bao la như biển cả thái bình…Không bắt buộc chỉ khi nhỏ xíu đau mẹ mới dành riêng tình yêu mang đến tôi, ở lân cận tôi chăm sóc. Người mẹ đã ở mặt từ bao giờ mà tôi vô tâm thiếu hiểu biết nhiều bởi tình ngọt ngào của chị em không vô hình dung mà hiển hiện ngay trước mắt. “Mẹ chiều chuộng của con, nay con đã phát âm rồi người mẹ ạ.”
1. Đề bài2. Dàn ý bài bác văn tả bà mẹ khi em ốm2.1. 1. Mở bài: giơi thiệu bà mẹ em lúc chăm sóc em lúc bị ốm2.2. 2. Thân bài: tả mẹ âu yếm em lúc bị ốm2.3. 3. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về người mẹ khi chăm sóc em bị 3. Bài mẫu 14. Bài bác mẫu 25. Bài mẫu 3
Đề bàiHãy tả người bà bầu của em lúc em đau ốm.
Bạn đang xem: Tả mẹ khi em bị ốm
Dàn ý bài bác văn tả chị em khi em ốm
1. Mở bài: giơi thiệu người mẹ em lúc quan tâm em khi bị ốmTrong gia đình, em khôn cùng yêu mẹ. Chị em là người luôn ân cần chăm sóc em mọi khi bị ốm.2. Thân bài: tả mẹ chăm lo em khi bị ốm* Tả tầm dáng mẹ thời gian em bị ốmMẹ rất lo ngại và hoảng hốtKhi em lên cơn sốt mẹ em chạy đôn chạy đáoMẹ chạy đôn chạy đáo để mua thuốc, nấu ăn cháo đến em* Tả hành động của người mẹ lúc em bị ốmMẹ nấu cháo với bón đến em ănMẹ mua thuốc cho emMẹ lau bạn cho em mọi khi em bị sốtMẹ nhìn em trìu mếnMẹ xin cô mang lại em ngủ họcMẹ chạy tất bật, bà bầu vừa chăm sóc em vừa nên làm việcMẹ khôn cùng mệt tuy nhiên vẫn không than vãnMẹ luôn luôn luôn quan cạnh bên em3. Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về mẹ khi chăm sóc em bị ốmNhìn thấy người mẹ chăm soc em ần cần và chu đáo, em khôn cùng thương mẹ. Em sẽ cố gắng khỏi căn bệnh để bà bầu em không thể phải mệt mỏi nhọc.Sau khi tìm hiểu thêm phần dàn ý bài bác văn tả mẹ khi em bị ốm, em vẫn tự làm bài bác văn giả dụ thấy các thông tin phía bên trên là đủ. Còn nếu như không thì em rất có thể tham khảo các bài văn tả người bà bầu khi em bị nhỏ dưới đây của chúng ta học sinh lớp 5, 6, 7 trên toàn quốc.
Xem thêm: Review Top 9 Mỹ Phẩm Có Chứa Retinol : Công Dụng, Cách Dùng, Top Sản Phẩm Tốt
Bài mẫu 1 tả mẹ quan tâm em lúc bị gầy lớp 6
Thứ năm tuần trước, em đến lớp về bị mắc mưa ướt hết. Đến nửa đêm, hit ập tới. đơn vị chỉ có hai mẹ con vì ba đang công tác làm việc ở xa. Bà bầu lo lắm, thức xuyên đêm canh chừng mặt em.Cơn sốt quái quỷ ác thật. Trán em thì nóng bừng bừng mà tuỳ thuộc lại rét mướt cóng. Cái không khí lạnh như từ vào xương tuỷ toả ra khiến cho em run nuốm cập: "Mẹ ơi! con rét lắm! bà mẹ đắp chăn mang lại con! ". Mẹ ghì chặt em vào lòng, an ủi: "Mẹ biết rồi! nhỏ cảm giá đấy mà! Cứ bình thản nhé! mẹ sẽ đuổi hit đi ngay! ".Mẹ để em nằm ở ngắn rồi đi lấy thuốc. Viên dung dịch hạ sốt sủi bọt tan rất cấp tốc trong cốc nước. Người mẹ khẽ nâng đầu em lên, ghé cốc vào miệng em, dỗ dành: "Ngoan nào! nhỏ cô' uống một hơi mang lại hết, kế tiếp ngủ một giấc, tỉnh dậy là khoẻ thôi! ".Vâng lời mẹ, em uống dung dịch rồi cố gắng nhắm đôi mắt nhưng lao động trí óc cứ căng lên, tức giận vô cùng. Người mẹ dấp nước đuối vào dòng khăn bông, đắp lên trán em. Mẹ nhẹ nhàng xoa dầu nóng lên vào lưng, vào ngực, vào hai bàn chân, bàn tay em. Tiếng xuýt xoa nho nhỏ tuổi của chị em cứ văng vẳng bên tai em trong giấc mộng chập chờn:"Khổ thân nhỏ tôi! sốt cầm cố này thì làm thế nào ngày mai đi học được! ". Từ nhiên, nước đôi mắt ứa trên ngươi em cay xót. Bà bầu ơi! con thương bà mẹ biết chừng nào! Em vòng tay ôm ngang sống lưng mẹ rồi thiếp đi dịp nào ko biết...
Ò ó o o...! Chú con gà trống sẽ cất báo cáo gáy giòn giã, báo cáo một ngày mới bắt đầu. Em mở mắt nhìn quanh tìm mẹ mà không thấy chị em đâu. Còn chưa kịp gọi thì em sẽ nghe giờ guốc và giọng nói rất gần gũi của mẹ: "Dung dậy rồi đấy ư? bà mẹ nấu cháo trị sốt cho con rồi đấy! Đánh răng ngừng con nạp năng lượng hết chén bát cháo hành này, người mẹ sẽ cho nhỏ uống thuốc. Đến trưa nếu hết sốt, mẹ sẽ đưa bé đi học. Nếu còn yếu hèn thì bà bầu viết đối chọi xin phép cô cho con nghỉ hôm nay".Nhìn quầng thâm quanh đối mắt mẹ, em biết suốt đêm qua chị em thức để coi ngó cho em. Hit đã lui, dẫu đầu còn váng vất tuy nhiên em cảm giác đỡ hơn nhiều. Trái là đôi bàn tay mẹ như có phép màu. Mẹ là láng mát che chắn cho bé suốt cả cuộc đời. Công ơn của mẹ đối với con sâu nặng trĩu biết chừng nào! con mong sau này lớn lên sẽ đáp đền công ơn trời đại dương ấy.
Bài mẫu mã 2 tả hình ảnh mẹ cơ hội em bị ốm
“Mẹ thương cảm của con. Người ta vẫn bảo gồm nuôi con bắt đầu biết lòng thân phụ mẹ. Nhưng qua trận nhỏ xíu vừa rồi, bé đã gọi hơn về lòng mẹ. Cảm thấy được khá đầy đủ nhất tình yêu thâm thúy của mẹ dành cho con….”. Đó là các dòng trung khu sự vào cuốn nhật kí cơ mà tôi gửi đến người người mẹ kính yêu. Cố gắng cho lời cảm ơn, tôi ước ao nói “con yêu thương mẹ”Tôi là đứa trẻ ko hay ốm yếu. Do được quá hưởng sức khỏe của phụ vương mà tôi chủ quan lắm. Hôm đó đi học, người mẹ dặn tôi mang áo mưa theo vì chưng đài đang dự báo. Nhưng bởi thấy trời nắng to yêu cầu tôi không sở hữu theo nữa. Cầm cố rồi chiều về, mây đen chỗ nào ùn ùn kéo tới, vần vũ khắp thai trời. Cơn mưa đến thật mau. Mưa, mưa xối xả. Mưa ào ào như buông bỏ nước…Không có áo tơi mà trời cũng sắp tối, tôi nhằm đầu è ù chạy về nhà. Về đến nơi tôi ướt như chuột lột. Người mẹ nhìn tôi đầy lo lắng.Đêm hôm đó, tôi bắt đầu bị sốt. ánh sáng tăng cao, đầu óc choáng váng. Tôi say đắm bất tỉnh. Cha mẹ tôi lo lắng, hối hả tìm biện pháp hạ nhiệt. Nằm trên giường, tôi nghe thấy từng bước đi của mẹ, bóng bà bầu chạy đổ nghiêng bên trên tường, thoắt bắt gặp thoắt đổi thay mất. Mẹ ngồi bên tôi, bàn tay ấm áp xoa dịu trên lưng, chăm lo vuốt tóc rồi má tôi. Mẫu trán lạnh bừng được bà bầu chườm bởi chiếc khăn lạnh. Chốc chốc, bà bầu lại lật khăn rồi để nhẹ lên trán. Tôi liên miên trong giấc ngủ nhưng dường như vẫn chú ý thấy đôi mắt mẹ quan sát tôi. Đôi mắt bà mẹ nhìn trìu mến, xót thương, lung linh những giọt nước. Từng nhịp thở thổn thức, tôi cảm thấy được sự băn khoăn lo lắng trong lòng mẹ. Mỗi lúc tôi trở mình chị em lại nhè vơi vỗ về, kéo chăn lên đắp mang đến tôi. Thỉnh thoảng, mẹ lại sờ trán. Thấy ánh sáng giảm, bà mẹ cũng hơi yên lòng…Cứ thế, bà mẹ ngồi tôi suốt đêm, không ngủ.Sáng hôm sau, trời vẫn tạnh mưa tự bao giờ. Mấy chú chim chào mào hót líu lo tiếp nhận ngày mới. Phần đông tia nắng đầu tiên lách bản thân qua khe cửa ra vào phòng, đến bên giường góp tôi thức giấc giấc. Do có mẹ ngồi bên yêu cầu tôi vững trọng điểm mà ngủ vô cùng ngon lành. Tôi cựa mình, thấy trong tín đồ đã khá hơn ngày qua rất nhiều. Vừa tỉnh giấc dậy việc thứ nhất là tôi gửi mắt search mẹ. Sao không thấy chị em đâu cả. Tôi nôn nóng ngồi dậy. Ôi, mẹ! người mẹ yêu thương của tôi. Chắc bởi vì đã quá mệt nhọc nên bà bầu nằm ngủ thiếp mặt tôi. Bây giờ nhìn mẹ, tôi chỉ thấy thật tội nghiệp và thương bà mẹ biết bao. Mái đầu dài, đen mượt ngoài ra xơ xác. Đôi đôi mắt thâm quầng lại vì thức khuya. Phía đuôi đôi mắt đã lộ diện những nếp nhăn, tín hiệu của sự phá hủy của thời gian. Nhất là đôi tay mẹ. Trước đây, đó là một trong bàn tay mềm mại, trắng trẻo tuy vậy giờ đây, sự vất vả đã tạo cho bàn tay mẹ ốm guộc, thô ráp và bao gồm vết chai. Điều ai ai cũng thấy này tại sao hôm nay tôi mới để ý. Tôi thật là 1 đứa bé vô tâm, bất hiếu. Tôi hiển nhiên dìm tình yêu thương của bà bầu nhưng ích kỉ chỉ nghĩ cho phiên bản thân. Chị em đã bắt đầu già đi nhưng mà tôi không hề hay biết. Và hình như qua một tối thức white cũng khiến cho mẹ tôi già đi nhiều.Đang xem xét miên man thì chợt tía tôi xuất hiện phòng bước vào. Tía mỉm cười chào tôi ngày mới. Vừa lúc bà mẹ cũng choàng tỉnh giấc dậy. Thấy tôi, bà mẹ vội tiến thưởng đặt tay lên trán, quan sát tôi một lượt vẻ khía cạnh lo lắng, căng thẳng. Hai bố con tôi nhìn người mẹ rồi chú ý nhau cười. Thời gian đó người mẹ mới thấy vơi nhõm trong lòng. Nhưng thú vui của mẹ thật mệt mỏi mỏi. Không để ý tới bản thân, bà mẹ lại chạy tức thì xuống bên nấu cháo đến tôi. Chén cháo lạnh của mẹ là liều thuốc khôn xiết hiệu nghiệm, chưa phải liều thuốc bình thường mà là liều thuốc tình mến yêu. Nó giúp tôi không còn sốt cùng còn chưa dừng lại ở đó nó góp tôi nhận biết bao điều, phát âm thêm về lòng mẹ. Lòng người mẹ thật bao la như biển cả thái bình…Không bắt buộc chỉ khi nhỏ xíu đau mẹ mới dành riêng tình yêu mang đến tôi, ở lân cận tôi chăm sóc. Người mẹ đã ở mặt từ bao giờ mà tôi vô tâm thiếu hiểu biết nhiều bởi tình ngọt ngào của chị em không vô hình dung mà hiển hiện ngay trước mắt. “Mẹ chiều chuộng của con, nay con đã phát âm rồi người mẹ ạ.”