Doraemon và các vở kịch nổi tiếng _ công chúa ngủ trong lu _

-

Một giây phút nghĩ kiểu gì rồi cũng thấy ngán đời ấy đang khai hiện ra Doraemon, chú mèo máy blue color với loại túi thần kỳ tới từ thế kỷ 22 để giúp đỡ cậu nhỏ xíu Nobita. Hiroshi Fujimoto từ trần vào 25 năm trước, nhân vật hoạt hình của ông thì sống mãi. Doraemon thậm chí còn đã quá qua quái thú Godzilla trở thành franchise có giá trị thương mại lớn duy nhất Nhật Bản, vào khoảng hơn 1,7 tỷ USD.

Nếu như quái vật Godzilla đầy tính diệt trừ sinh ra từ bỏ nỗi lo ngại của người Nhật về vũ khí hạt nhân sau sự khiếu nại Mỹ ném bom nguyên tử xuống Hiroshima và Nagasaki, thì Doraemon cũng không đối kháng thuần là một kẻ đáng yêu đến nô nghịch với lũ con nít và hiện nay hóa ước mong của chúng như ông già Noel.

Bạn đang xem: Doraemon và các vở kịch nổi tiếng _ công chúa ngủ trong lu _

Đang xem: Doraemon và nổi kịch nổi tiếng

Doraemon thành lập và hoạt động lần nguồn vào thập niên 1970, lúc thời đại technology manh nha, một quy trình tiến độ “chứng loài kiến sự bước đầu của vấn đề sản xuất mặt hàng loạt những thiết bị năng lượng điện gia dụng như tivi, tủ lạnh với máy giặt. Tác dụng là, đời sống bạn dân Tokyo trải qua những biến hóa đáng kể”. Mèo lắp thêm Doraemon với phần lớn món bảo vật thần kỳ là đứa con đẻ của thời kỳ như vậy.

Doraemon là một trong những robot giỏi bụng đáng ngạc nhiên. Nếu đọc lại bộ truyện tranh này, chúng ta cũng có thể sẽ phân biệt Doraemon sở hữu không ít những món bảo vật cực kỳ quyền lực và trường hợp thích, cậu ta hoàn toàn rất có thể san bằng thế giới, tỷ như tủ điện thoại cảm ứng theo yêu cầu chả hạn. Nhưng toàn bộ những gì cậu ta từng yêu cầu chỉ là trở nên chơi dây đổi thay bộ môn thể dục thể thao được mếm mộ nhất giỏi là biến trái đất thành thế giới pháp thuật (mà đó cũng là theo lời van vỉ của cậu bạn hậu đậu Nobita).

Không biết bao nhiêu lần trong số những bộ truyện dài, bao gồm mèo vật dụng Doraemon đang sử dụng bảo vật để cứu giúp trái khu đất khỏi tín đồ ngoài hành tinh, những tên tội phạm tàn ác và họa khử vong. Cậu ta vinh danh tình bạn, đảm bảo môi trường, giữ lại gìn công lý, chống lại điều ác – quả là một công dân hoàn hảo.

Một phân cảnh vào vở kịch “R.U.R”

Trong cuốn sách Pop Nhật Bản: “Trong quả đât văn hóa đại bọn chúng Nhật Bản”, người sáng tác Timothy J. Craig nhận định và đánh giá rằng “Mặc dù phiên bản thân Doraemon là 1 trong những sản phẩm technology cao, cậu ta có một tính giải pháp thân ái gây hấp dẫn các fan hâm mộ trẻ tuổi. Cậu được xem như là một member trong mái ấm gia đình Nobita, cũng chính là người bạn bè của Nobita và nhóm bạn. Với vấn đề được biểu lộ như thế, Doraemon đại diện thay mặt cho ánh nhìn đầy sáng sủa về mối quan hệ giữa công nghệ và nhân tính”.


Doraemon thực sự là 1 trong những nhân thứ bất thường, nếu như ta xét đến ánh nhìn mà các nhà trí tuệ sáng tạo phương Tây (cũng là những người nghĩ ra robot đầu tiên) thường mường tượng về một quả đât khốn khổ vì bạn bè robot xâm lăng, nổi loạn, làm phản bội con người, một thế giới nơi công nghệ giống như một người vợ mà nhân tính tự lựa chọn lấy, nhưng sau khoản thời gian về sống bình thường một công ty thì nhân tính đổ vỡ lẽ ra cô vợ cuốn hút xinh đẹp kia khá nguy hiểm và đáng sợ.

Trong bộ phim truyền hình “Her” của Spike Jonze, một người bầy ông cô đơn đến mức nói chuyện với một trí tuệ nhân tạo và lấy lòng yêu luôn trí tuệ tự tạo ấy, với điều khiến cho ta thấy lo lắng khi xem bộ phim truyền hình không phải là một trong những ngày kia, bọn họ sẽ cô độc tới mức đề xuất đi rỉ tai với trợ lý ảo của Google, điều khiến cho ta thấp thỏm là đến một lúc, robot sẽ cầm cố ta đảm nhiệm phận sự làm người. Bọn họ sợ bị robot nắm chỗ, không phải là nỗ lực chỗ trong máy bộ sản xuất, nhưng là chũm chỗ trong mục đích tồn tại.

Phải mất bao lâu để con fan đưa nhân tính thừa lên thần tính, vậy mà không được mấy chốc thì nhân tính lại nên đứng trước thiết bị tính. Con tín đồ sẽ còn lại gì nếu như ngay cả nhân tính cũng hoàn toàn có thể bị sao chép? Nhân tính là tường thành cuối cùng để sáng tỏ con người và đều giống chủng loại khác, ví như như tường thành ấy vụn đổ vỡ thì đồng nghĩa thời xung khắc cáo thông thường của tương tự loài đã điểm.

Bộ phim “Her” xây đắp năm 2013. Cơ mà phức cảm đối với robot đã luôn luôn ở kia từ lúc “robot” thành lập vào đúng 100 năm trước, năm 1921, trên một sân khấu kịch ở tp Praha, Séc. Bạn nghĩ ra từ “robot” chưa hẳn một công ty sáng chế hay như là một nhà bác học, mà là 1 trong những nhà văn. Đó là vào thời điểm năm 1920, lúc Karel Capek đang sáng tác một vở kịch về đầy đủ công nhân được sản xuất hàng loạt, đều kẻ vừa đủ thứ gì xung quanh một trung ương hồn. Capek gồm một cuộc sống thú vị.

Trong danh sách kẻ thù của nước Đức bởi Gestapo, cơ sở mật vụ của Đức Quốc xã, liệt kê, Karel Capek là cái tên xếp lắp thêm hai. Cùng Gestapo suýt đã tóm được ông nếu như ông không… từ trần vì bệnh cúm. Quay trở về với sự tích robot, Capek đã định gọi những công nhân tê là “labori” (nghĩa là “lao động”), nhưng cảm thấy từ ấy có vẻ sách vở quá, ông hỏi ý kiến anh trai, Josef Capek – một họa sĩ và bên văn lừng danh khác – cùng Josef lưu ý từ “roboti”.


Vở kịch “R.U.R” của Capek nhắc về một cuộc giải pháp mạng của robot, chúng giết cục bộ con tín đồ đã tách lột chúng để được biến loài bạn mới, tai hại thay, chính lịch sử dân tộc giết chóc của con fan đã gửi đường chỉ lối đến robot. Với nói chung là, robot ra tay tàn gần kề tất cả, chỉ chừa lại một kỹ sư đủng đỉnh vì trông giải pháp ông ta lao động có vẻ như giống robot. Tuy thế rồi một hôm, robot nhận thấy chúng vẫn giết hết những người có thể chế tạo ra chúng, giỏi là, bọn chúng đã tự chuốc lấy nguy cơ tiềm ẩn tuyệt chủng của mình.

Xem thêm: Mua Điện Thoại Tầm 8 Triệu, Tầm 8 Triệu Nên Mua Điện Thoại Nào 2021

Tuyệt vọng, chúng chỉ định rồi van lơn vị kỹ sư duy nhất kia search lại công thức chế tạo robot, dù rằng có bắt buộc gỡ tung một vài robot ra nhằm nghiên cứu. Chuyện không ngờ tới là nhị robot được lựa chọn làm vật dụng tế lại lấy lòng yêu nhau – một cảm xúc chưa từng gồm trong nhân loại robot vô cảm. Ở khoảng thời gian ngắn cuối vở kịch, vị kỹ sư nhận ra đây chính là Adam với Eve của một trái đất mới.

Chúng ta thấy ở đây một lời chú ý rằng robot vẫn là dấu ngã ngũ cho thời đại nhỏ người, nhưng tại một khía cạnh khác, nó đặt hy vọng về một khởi nguyên new vào loại robot. Tuy nhiên dù đọc theo kỹ lưỡng nào đi nữa, robot cùng con người dân có vẻ luôn luôn đối nghịch, không thể bao gồm chuyện cả hai cùng hạnh phúc yên ổn định sống chung. Ngay cả khi con fan và robot lúc đầu thuận hòa như vào “Her” thì cuối cùng những yêu cầu của hai bên cũng cải tiến và phát triển theo nhì hướng khác nhau và quan hệ bắt cần đổ vỡ. Hoặc con người, hoặc robot – lúc nào cũng nhị nguyên như thế.

Vậy mà, trong một cuốn truyện dành cho trẻ con như “Doraemon”, robot lại hiện lên khác hẳn. Nếu như Nobita, đại diện thay mặt của con người, hết sức lười biếng, hèn cỏi, tài lanh, chạm đâu hỏng đấy, thì Doraemon, thay mặt đại diện của robot, lại vô cùng thông minh, khôn khéo và nhiều năng. Dẫu vậy, Doraemon không lúc nào lợi dụng hầu như thiếu sót của Nobita để áp dụng hay điều khiển và tinh chỉnh cậu ta. Đôi bạn phối hợp ăn ý, nhịp nhàng, bổ sung cho nhau với yêu yêu đương nhau hết mực.

Nobita không những không biến thành Doraemon rình rập đe dọa vị trí của một con fan mà nhờ vào Doraemon còn dần phát triển thành một người tốt hơn. Cùng nếu tinh ý một chút, bạn sẽ thấy đa số cuộc cảm thấy đều là vì Nobita đầu têu, từ về bên thời chi phí sử mang lại xây dựng quốc gia trên mây, từ tạo thành thành phố thú nhồi bông cho trả đũa Jaian. Luôn là Nobita vòi vĩnh với Doraemon chiều theo – con bạn dù yếu ớt mang lại đâu vẫn luôn là người “ra đề bài” đến robot toàn năng.


Nobita và Doraemon, một cặp người – đồ vật lý tưởng.

Có thể Hiroshi Fujimoto và sau này là các bạn ông, Motoo Abiko, nữa (cả hai thuộc lập nên một nhóm tác giả với nghệ danh Fujiko Fujio – vẫn là cái tên đề trên bìa gần như tập truyện của Doraemon) vẫn có một chiếc nhìn khá ngây thơ về tình dục giữa công nghệ và nhân tính. Tuy thế dù ngây thơ mang đến đâu thì thực sự là hàng triệu người trên trần gian này vẫn yêu Doraemon và ý muốn có một người chúng ta như Doraemon. Có không ít điều tạo ra sự sự vĩ đại của bộ truyện manga kinh điển này, nhưng một trong những đó là, thay vì đe dọa và làm bọn họ khiếp đảm vị viễn cảnh robot mâu thuẫn với nhỏ người, nó mơ một giấc mơ nơi hồ hết thứ đều hoàn toàn có thể tốt hơn, không một ai phải tranh chỗ của ai. Trong thế giới ấy, trong cả khi robot gồm xúc cảm y như bọn họ thì cũng không tồn tại lý do gì để hạn chế lại chúng ta.

Ta bắt buộc nói rằng ai đúng ai sai, cái nhìn bi ai của phương tây hay mẫu nhìn lạc quan của phương Đông. Thậm chí rất có thể sẽ chẳng bao giờ có ngày robot phát triển đến độ ta phải băn khoăn lo lắng về câu hỏi chúng đã trở thành bạn hay thù. Nhưng tất cả lẽ, bất cứ tưởng tượng nào về robot, dù tốt hay xấu, hầu như không bắt đầu từ vấn đề “máy tính”, mà thuộc về vụ việc “nhân tính”. Thắc mắc không khi nào là máy vi tính có quá lên nhân tính hay là không mà là nhân tính có thể đứng vững mang đến đâu và gồm thể biến mất hay không.

Sự biệt lập giữa “R.U.R” cùng những tác phẩm giống như so với “Doraemon” là thể hiện thái độ của nhân tính. Trong “R.U.R”, nhân tính vẫn tự hư hỏng nên máy vi tính mới có thời cơ tiếp quản cụ giới. Trong “Doraemon”, nhân tính duy trì được mình dù nhiều lần vấp ngã nên laptop đứng về phía nhân tính. Kể tới cùng, câu chuyện nào cũng khá được kể bởi vì con bạn và kết viên của nhân tính dù thế nào cũng là vì nó trường đoản cú quyết định.

với giả sử bao gồm một ngày họ thua robot, thì đó cũng không phải bởi robot, kia là bởi chúng ta. Hiền Trang