Truyện ba mẹ con nhà hàng xóm

-

Trời đang mưa, cơn mưa rào cứ ào ào đổ xuống không biết bao giờ mới dứt. Mặc kệ thời tiết bên ngoài như thế nào, tôi vẫn tập trung đánh chén bát mì tôm nóng hổi vừa chín tới.

Bạn đang xem: Truyện ba mẹ con nhà hàng xóm

Nước mưa chảy tràn trên mặt đất thành dòng đục đục bởi đất thịt vào vườn đang rã ra. Định ăn kết thúc bát mì thì tôi sang trọng nhà thằng cu Đạt rồi cu Hiếu và bằng hữu nhà thằng nam đi bắt cá.

Nhà tôi ở cái vùng quê chiêm trũng nhưng gần biển cách biển có nửa ngày sông, ao đầm cũng nhiều nên mưa rào thế này thì thích lắm.

Học hoàn thành cấp ba, cả làng tôi đứa thì đi làm thuê đứa thì đi học nghề đứa thì theo cha anh đi biển cũng chẳng có đứa nào học đến đại học cả. Tôi thì có cái năng khiếu về máy móc nên cũng định hai bố tháng nữa nên thành phố học cái nghề sửa chữa xe máy.

Đang húp xì xụp cái bát mì thì nghe tiếng thằng Đạt í ới ngoài đầu ngõ:– Anh Cường ơi anh Cường.. Chuẩn bị kết thúc chưa?

Thằng này vốn nghịch nhất xóm mới có mười năm tuổi nhưng nó đen nhẻm, lì lợm vô cùng. Cả xóm người lớn chẳng ai ưa gì nó cả, nhưng tụi choai choai lại thích chơi vì tính thằng này xởi lởi vô cùng. Đánh đấm tuyệt có trò gì vui nó đều tiên phong làm đầu.

Thấy nó ý ới gọi ngoài ngõ thì tôi bảo:– Mày vào đây đã, làm cái đéo gì mà gọi ỏm tỏi lên thế!

Thằng bé lạch bạch chạy vào, nó thì cũng cao trên mét sáu tí thôi, người thì đen nhẻm nhưng được cái có bộ mặt khá ưa nhìn. Thằng này có một cái núm đồng tiền nên trông càng có mã.

Thấy tôi đang xì xụp ăn mì thì nó nói:– Giờ này mà còn ăn mì là làm sao, em chuẩn bị hết đồ rồi.

Xem thêm: Phim Hồ Sơ Trinh Sát 1 - Xem Phim Hồ Sơ Trinh Sát Phần 4

Nuốt hết mấy sợi mì, húp nước cái sụp một cái tôi nói:– Chuẩn bị hết rồi là chuẩn bị cái gì?– Thì đôi cái nơm úp rồi nhé, bố cái bố chia rồi mấy cái giỏ, nói bình thường là đủ rồi, bằng hữu nhà thằng phái nam cũng đợi đồng đội mình rồi đấy, còn mỗi anh thôi.

Ngẩng mặt lên tôi hỏi nó:– Trời mưa, ăn vào mang lại đỡ lạnh. Thế còn thằng Hiếu đâu? Nó có đi được không?– Nó cũng chuẩn bị ngừng xuôi rồi, mẹ đéo hiểu sao nó còn giắt theo nhỏ dao nữa, bắt cá chứ có phải đi đánh nhau đâu.– Lấy dao mà phạt cỏ, thằng đầu đất này, để tao cầm thêm nhỏ nữa đi. Mưa thế này cỏ mọc nhanh lắm.

Vứt cái bát mì vào chậu rửa bát đang hứng nước mưa từ cái máng bằng tôn chảy ào ào xuống rồi tôi vào vào cái nhà ngang, lấy bé kiếm tự rèn của ông anh tôi rồi cầm theo. Nó cũng chỉ dài tầm năm chục phân là cùng.

Thấy thằng Đạt đội mưa, đầu nó ướt sũng thì tôi bảo:– Đây, tao cái nón, mày cái nón. Đầu trần thế tê về cảm chết mẹ mày đấy!

Thằng này cười hà hà nói:– Em quen rồi anh, đầm mưa suốt có sao đâu.– Đội vào là đội vào.

Tôi vất đến nó cái nón tơi rồi rót nước chè xanh vào cái chai nhựa lít rưỡi sau đó xách cái kiếm cùng với thằng Đạt nhong nhong chạy ra.

Bố mẹ tôi làm nông, ở nhà chỉ nuôi tầm ba chục bé lợn với lấu rượu làm vườn nên mưa thế này thì cũng nghỉ nằm trên nhà ngang mà uống nước xem ti vi.Mưa cũng đã nhị ngày rả rích rồi. Tôi với thằng Đạt chạy ra đầu cổng rồi tắt qua vườn nhà bà Vi rồi sang trọng nhà thằng Nam.